Đi đến nội dung

Đi đến mục lục

Câu hỏi 2: Điều gì sẽ xảy ra khi tôi chết?

Câu hỏi 2: Điều gì sẽ xảy ra khi tôi chết?

Khi Roman còn thanh niên, người bạn thân của anh đã tử vong trong một tai nạn xe hơi. Anh cho biết: “Khi mất người bạn, tôi bị sốc khủng khiếp. Nhiều năm sau tai nạn ấy, tôi vẫn thắc mắc không biết điều gì xảy ra khi chúng ta chết”.

Tại sao nên đặt câu hỏi ấy?

Cái chết của con người dường như là điều bất thường. Dù ở độ tuổi nào, chúng ta thường không muốn chết. Nhiều người sợ hãi về điều sẽ xảy ra sau khi chết.

Một số người trả lời thế nào?

Nhiều người tin rằng khi chết một phần của con người vẫn tồn tại. Họ tin người tốt sẽ được lên trời, còn người xấu sẽ bị trừng phạt đời đời vì tội lỗi của họ. Số khác thì tin rằng khi chết một người không còn hiện hữu nữa, và cuối cùng bị lãng quên hoàn toàn.

Câu trả lời này hàm ý gì?

Câu trả lời đầu tiên cho rằng khi chết một người không thật sự chết. Câu trả lời thứ hai ngụ ý rằng đời sống này không có mục đích. Những người tin nơi câu trả lời thứ hai có thể có thái độ sống cho qua ngày: “Chúng ta hãy ăn, uống vì ngày mai chúng ta sẽ chết”.—1 Cô-rinh-tô 15:32.

Kinh Thánh dạy gì?

Kinh Thánh không dạy rằng khi chết một phần của con người vẫn tồn tại. Đức Chúa Trời đã hướng dẫn vua Sa-lô-môn viết: “Kẻ sống biết mình sẽ chết; nhưng kẻ chết chẳng biết chi hết” (Truyền-đạo 9:5). Những người “chẳng biết chi hết” hoàn toàn không ý thức được những việc xung quanh. Họ không có cảm xúc hoặc làm bất cứ điều gì. Thế nên, người chết không thể giúp đỡ hoặc làm hại người sống.

Ngược lại với điều nhiều người tin, Đức Chúa Trời không có ý định để cho con người phải chết. Ngài tạo ra người đầu tiên là A-đam, với triển vọng được sống mãi mãi trên đất. Lần duy nhất Đức Chúa Trời đề cập đến cái chết là khi nói với A-đam về hình phạt của sự bất tuân. Ngài cấm A-đam ăn trái của một cây, rồi cảnh báo rằng nếu ăn, ông “chắc sẽ chết” (Sáng-thế Ký 2:17). Nếu vâng lời, A-đam và Ê-va cũng như tất cả con cháu trung thành với Đức Chúa Trời sẽ sống vĩnh cửu trên đất.

A-đam đã chọn việc lờ đi lời cảnh báo của Đức Chúa Trời. Ông phạm tội khi cãi lời ngài nên ông đã chết (Rô-ma 6:23). Sau khi A-đam chết, không một phần nào của ông tiếp tục tồn tại. Thay vì thế, khi chết, A-đam không còn hiện hữu. Đức Chúa Trời nói với A-đam: “Ngươi sẽ làm đổ mồ-hôi trán mới có mà ăn, cho đến ngày nào ngươi trở về đất, là nơi mà có ngươi ra; vì ngươi là bụi, ngươi sẽ trở về bụi” (Sáng-thế Ký 3:19). Vì nhân loại đều là con cháu của A-đam, chúng ta bị di truyền tội lỗi và sự chết.—Rô-ma 5:12.

Dù A-đam không vâng lời, Đức Chúa Trời sẽ hoàn thành ý định ngài, tức là làm cho trái đất trong tương lai đầy dẫy con cháu hoàn hảo của A-đam (Sáng-thế Ký 1:28; Ê-sai 55:11). Không lâu nữa, Đức Giê-hô-va sẽ làm cho đa số người chết được sống lại. Nói đến thời kỳ ấy, sứ đồ Phao-lô viết: “Sẽ có sự sống lại của người công chính và không công chính”.—Công vụ 24:15.

Anh Roman, được đề cập ở trên, đã tìm hiểu Kinh Thánh và biết sách ấy dạy gì về sự chết cũng như về Giê-hô-va Đức Chúa Trời. Những điều học được đã tác động sâu xa đến anh. Hãy đọc câu chuyện của anh nơi trang 11 của tạp chí này.